Tâm sự phụ huynh: Khi con tôi nói "Mẹ đừng dạy con nữa"

Tôi chưa bao giờ nghĩ có ngày chính miệng con trai tôi sẽ nói câu đó. Nhưng nó đã xảy ra – vào một buổi tối mệt mỏi sau giờ làm, khi tôi cố gắng kèm con học môn Toán. “Mẹ đừng dạy con nữa!” – giọng con vừa bực bội vừa tuyệt vọng. Còn tôi thì lặng người. Tôi đau. Tôi tổn thương. Và tôi bắt đầu tự hỏi: Phải chăng, tôi đang làm sai cách?

Tâm sự phụ huynh: Khi con tôi nói Mẹ đừng dạy con nữa

1. Áp lực học tập – và áp lực làm mẹ

Tôi là một người mẹ đơn thân, đi làm cả ngày, tối về tranh thủ từng chút thời gian để học cùng con. Tôi từng nghĩ: chỉ cần tôi cố gắng, con sẽ tiến bộ. Nhưng thực tế thì ngược lại – càng học cùng, khoảng cách giữa hai mẹ con càng xa. Tôi trở nên thiếu kiên nhẫn. Con trở nên sợ sai. Mỗi bài tập là một cuộc chiến.

2. “Mẹ đừng dạy con nữa” – lời nói khiến tôi thức tỉnh

Đó không chỉ là câu nói từ một đứa trẻ. Đó là tín hiệu cầu cứu. Con đang bị áp lực. Và tôi cũng vậy. Nhưng tôi không nhận ra điều đó cho đến khi mọi thứ vượt quá giới hạn. Tôi đã cố gắng theo cách của mình – mà quên mất rằng con cần một người hiểu cách học của trẻ em, chứ không phải một người mẹ đang mệt mỏi sau 10 tiếng đi làm.

3. Tôi quyết định tìm gia sư – không phải vì tôi bỏ cuộc, mà vì tôi muốn làm mẹ đúng nghĩa

Sau nhiều đêm trăn trở, tôi chủ động thuê gia sư. Tôi cần một người thầy, người đồng hành, người đủ kiên nhẫn – điều mà tôi tạm thời không có. Tôi liên hệ với một trung tâm gia sư được bạn bè giới thiệu. Chỉ sau 2 ngày, một cô giáo sinh viên sư phạm đến dạy thử.

Buổi học đầu tiên, con cười. Buổi học thứ hai, con làm bài trước khi được nhắc. Sau 1 tuần, con chủ động khoe: “Hôm nay con được 8 điểm Toán”. Tôi ngạc nhiên đến bật khóc – không phải vì điểm số, mà vì con không còn nói: “Mẹ đừng dạy con nữa”.

4. Tôi lấy lại được con – và chính mình

Kể từ ngày đó, tôi không còn phải vừa làm mẹ vừa làm giáo viên. Tôi chỉ cần làm đúng một vai: người lắng nghe, người động viên, người yêu thương. Gia sư sẽ dạy con kiến thức. Còn tôi – sẽ dạy con cách yêu chính mình, cách tin vào bản thân.

Điều tôi nhận ra là: thuê gia sư không phải vì con học kém – mà là để gia đình được hạnh phúc. Để bữa cơm tối không còn là nơi chất vấn bài vở. Để mẹ con được cười với nhau – thay vì gắt gỏng.

Kết luận: Khi bạn không còn đủ sức dạy – hãy đủ dũng cảm để lùi lại

Lùi lại – để con có cơ hội học với người phù hợp hơn. Lùi lại – để bạn được làm mẹ nhẹ nhàng. Và lùi lại – để bước tới gần con hơn, bằng trái tim chứ không phải bài kiểm tra.

🎯 Nếu bạn đang thấy mình rơi vào vòng luẩn quẩn giữa dạy – mắng – hối hận, hãy thử tìm gia sư. Có thể, điều con bạn cần lúc này không phải là thêm bài tập – mà là một người thầy biết cách gieo lại niềm tin.